NGƯỜI ĐÀN ÔNG CHÔN 40 NGÀY BỖNG ĐỘI MỒ TRỖI DẬY

Thảo luận trong 'Chuyện lạ đó đây' bắt đầu bởi Anonymous, 10/8/13.

Lượt xem: 1,285

  1. Anonymous

    Anonymous Khách

    Ông Colonei Townshend có thể tự đưa cơ thể vào trạng thái “chết” bất kỳ khi nào ông muốn. Tim ông dừng đập, không có dấu hiệu của việc thở và toàn thân lạnh cứng như đã chết. Các nét trên mặt co lại và không còn màu sắc của sự sống, ánh mắt nhìn xa xôi và lạnh giá.

    Colonel có thể duy trì trạng thái này trong nhiều giờ, thậm chí nhều ngày và sau đó dần hồi tỉnh trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người lẫn các chuyên gia.

    Bị chôn sống 40 ngày không chết

    Năm 1880, ông Haridas, một giáo sĩ Hồi giáo người Ấn Độ, tự nguyện chôn sống tới 40 ngày mà vẫn sống sót. Theo đó, vào năm 1837, đích thân nhà vua Ranjeet Singh đã yêu cầu chứng minh khả năng trở về từ cõi chết sau một thời gian nằm dưới đất.

    Trước sự chứng kiến của nhà vua và các quan lại trong triều, Haridas rơi vào trạng thái hôn mê chỉ trong một thời gian ngắn. Theo những ghi chép thời đó, người đàn ông này đã dồn toàn bộ hơi thở vào não và làm nóng não lên, từ đó phổi không còn hoạt động được nữa và tim cũng ngừng đập.

    Sau đó, mọi lỗ hở trên cơ thể mà không khí có thể lọt vào được bịt kín bằng sáp ong, ngoại trừ miệng. Nhưng ngay sau đó lưỡi của người đàn ông này đã tự co lại và bịt kín cổ họng.

    Cuối cùng, thân hình hoàn toàn không còn ý thức của nhà tu khổ hạnh này được lột hết quần áo và cho vào trong một chiếc túi vải có gắn niêm phong của hoàng tử Runjeet Sing.

    Chiếc túi vải được đặt vào trong hộp gỗ, khóa và gắn xi cẩn thận, sau đó chôn xuống dưới hầm mộ, đất được phủ lên trên nóc hầm để trồng lúa mạch, còn quân lính của hoàng tử được cắt cử canh gác ngày đêm khu mộ này.

    Tướng Osborn, một nhân chứng lúc bấy giờ, kể lại: “Khi mọi dấu hiệu của sự sống đã tắt, người ta trói tay của Haridas và khóa lại, tiếp đến họ quấn một tấm vải lanh có dấu triện của nhà vua lên người ông ấy. Sau đó thi thể được đặt vào trong một chiếc rương lớn, đưa ra ngoài thành phố và chôn trong ngôi vườn của một giáo sĩ.

    Người ta xây tường quanh địa điểm chôn sau khi đã rắc lúa mạch xung quanh và cử lính canh gác suốt ngày đêm” .
    Nguoi dan ong bi chon 40 ngay bong⬦ doi mo song day
    Một giáo sỹ có khả năng nhịn thở nhiều ngày
    Sau 40 ngày, ngôi mộ được đào lên. Mặc dù đã có rất nhiều biện pháp canh chừng, nhưng trong thời gian 40 ngày chôn giữ đó hoàng tử đã hai lần cho đào mộ lên để kiểm tra và cả hai lần vị thầy tu đều được nhìn thấy ở đúng trạng thái như lúc họ chôn ông ta.

    Sir Claude Wade, một nhân chứng thứ 2 cho biết: “Chiếc vải lanh quấn trên người Haridas mốc meo như thể nó đã nằm dưới đất lâu lắm rồi. Chân tay ông ấy nhăn nhúm và cứng đờ, đầu nghiêng sang một bên vai y hệt một xác chết. Tôi yêu cầu thầy thuốc bắt đầu làm công việc kiểm tra của mình, ông ta cho biết không phát hiện thấy nhịp đập của tim hay mạch ở tay và chân, duy nhất khu vực não là có hơi ấm.

    Người hầu bắt đầu tắm cho Haridas bằng nước nóng, sau đó cho một chút bơ sữa trâu vào miệng ông ấy. Ông Haridas đã hồi tỉnh khá nhanh và ngay lập tức nhận ra những người đứng xem và bắt chuyện với họ.

    Ông nói rằng trong trạng thái hôn mê sâu ông đã có những giấc mơ rất đẹp và lấy làm tiếc vì đã bị đánh thức dậy. Nỗi sợ duy nhất của ông ta lúc bị chôn dưới đất là bị côn trùng tấn công, mặc dù chiếc hộp đựng ông ta đã được quân lính treo lên trần của hầm mộ.

    Một vài phút sau đồng tử của Haridas giãn ra, Haridas ngồi dậy và nhận ra nhà vua đang ngồi cạnh mình. Ông vừa mỉm cười vừa nói: “Giờ nhà vua đã tận mắt nhìn thấy, vậy ngài đã tin tôi chưa?”.

    Vua Runjeet Sing không nói nửa lời mà chỉ cười khâm phục. Để tỏ rõ sự thán phục của mình, nhà vua đã tặng Haridas rất nhiều quà trong đó có một chuỗi ngọc trai, vòng vàng, gấm vóc - những bổng lộc này thường chỉ dành cho các quan lại được đặc biệt trọng vọng.

    Chết theo... ý muốn

    Một trường hợp nổi tiếng về khả năng tự dừng sự sống của chính mình trong một thời gian tạm thời được ghi nhận là ông Colonel Townshend vào thế kỷ 19.

    Ông Colonel có thể tự đưa cơ thể vào trạng thái “chết” bất kỳ khi nào ông muốn. Tim ông dừng đập, không có dấu hiệu của việc thở và toàn thân lạnh cứng như đã chết. Các nét trên mặt co lại và không còn màu sắc của sự sống, ánh mắt nhìn xa xôi và lạnh giá.

    Colonel có thể duy trì trạng thái này trong nhiều giờ và sau đó dần hồi tỉnh. Theo Cheyne - bác sĩ riêng của ông, Colonei Townshend có thể chết hoặc tắt thở bất cứ khi nào ông muốn và bằng một cách nào đó ông có thể hồi sinh trở lại.

    Ông đã chứng minh khả năng này của mình dưới sự quan sát của ba nhà nghiên cứu y học: Một người đặt tay lên tim của Colonel, một người khác nắm cổ tay ông và người thứ ba đặt một chiếc gương trước môi ông.

    Họ nhận thấy mọi dấu hiệu về thở và nhịp đập dần dần dừng lại và điều này chứng tỏ thực tế là Colonel đã chết. Khi định rời phòng ra ngoài thì đột nhiên họ nhận thấy một vài dấu hiệu của sự sống đang xuất hiện trở lại và sau đó Colonel dần hồi tỉnh.

    Bí mật là luyện ngồi thiền lâu trong lòng đất?

    Như vậy liệu có tồn tại khả năng con người có thể bị chôn sống dưới đất trong một thời gian dài ở tình trạng giống như ngủ đông ở động vật và sau đó lại hồi sinh trở lại?

    Việc kiểm soát được trạng thái chết lâm sàng là một trong những khả năng khó tin nhất ở con người, mặc dù có nhiều trường hợp mọi dấu hiệu lâm sàng cho thấy người đó đã chết và được đem đi chôn, nhưng rồi sau đó mới phát hiện ra là người đó đã bị chôn sống.

    Từ lâu người ta tin rằng các giáo sĩ Hồi giáo, pháp sư và những người luyện yoga có thể kiểm soát cơ thể mà chỉ cần dùng tâm lực.

    Theo các ghi chép năm 1925, Tahra Bey, một người đàn ông Ai Cập có khả năng tăng nhịp đập của tim lên 140 nhịp/phút và giảm xuống còn 40 nhịp/phút, đôi khi có thể làm cho tim ngừng đập hoàn toàn.

    Năm 1974, một nhà ảo thuật đến từ Togo được chôn trong một quan tài, sau đó người ta xây mộ kiên cố bên trên. Khi người xem bắt đầu sợ hãi và yêu cầu các nhà chức trách mở quan tài, nhà ảo thuật vẫn bình an vô sự. Người này cho biết bí mật của mình là luyện ngồi thiền lâu trong lòng đất.

    Hadrias tiết lộ ông đã tiến hành thanh lọc hệ thống tiêu hóa và chỉ uống một chút ít sữa mỗi ngày trước khi thực hiện màn biểu diễn. Vào ngày được chôn, ông nuốt một miếng vải lanh sau đó rút ra ngay lập tức để “lau sạch” bụng.

    Nhờ những bí quyết trên và khả năng ngồi thiền sâu đã giúp Hadrias sống sót sau 40 ngày.

    Một lần khác, Hadrias được chôn trong thời gian 4 tháng, nhưng lần này người ta cạo râu của ông trước khi chôn. Đến khi đào lên, cằm vị tu sĩ vẫn nhẵn thín như ngày ông được chôn, điều này chứng tỏ khả năng ngừng sống của con người là có thể.

    Thôi miên phải chăng là giấc ngủ?

    Một biểu hiện khác của khả năng này ở con người được biết đến là khả năng “tự thôi miên” , tức là trạng thái tạm ngừng sống của con người có thể đạt được theo mong muốn. Những trường hợp tự thôi miên dạng này xuất hiện chủ yếu ở Ấn Độ, Tây Phi và Ai Cập.

    Từ “thôi miên” có gốc tiếng Hy Lạp là Hypnos có nghĩa là giấc ngủ. Nhưng thực chất thôi miên không phải trạng thái giống như giấc ngủ.

    Những người được thôi miên hoàn toàn có khả năng tự giác trong quá trình thí nghiệm. Những người ngủ thì không thể biết những gì xảy ra quanh họ. Luận điểm cho rằng thôi miên giống như giấc ngủ là không có cơ sở.

    Điện não đồ của người được thôi miên khác điện não đồ của người đang thức. Người được thôi miên cũng có những phản xạ giống như ở trạng thái thức tỉnh. Tuy nhận biết của họ về thực tế những hạn chế bởi vì họ chỉ tập trung vào một lĩnh vực nào đó, mà không bị phân tán bởi hoàn cảnh xung quanh.

    Theo giáo sư Walter Bongartz thì một đối tượng để thôi miên phải có khả năng ngồi đồng trước sự có mặt của người khác. Đây là khả năng bẩm sinh chứ không phải nhờ luyện tập mà có. Ông cho rằng thôi miên có thể so sánh với trạng thái như duỗi sâu hoặc trạng thái người ta đạt được khi “thiền”.

    Như vậy, khả năng tạm ngừng sống có thể đạt tới mức tối đa khi mọi chức năng sống của cơ thể hoàn toàn dừng và mọi dấu hiệu thể hiện con người rơi vào tình trạng chết lâm sàng. Nhưngsau một khoảng thời gian không hề định trước, có thể là một vài giờ hoặc một vài ngày cơ thể con người lại hồi sinh.

    Đến nay, nền khoa học tiên tiến của thế kỷ 21 đã cho ra đời loại dịch vụ điện thoại dùng cho người chết để phòng những trường hợp người sống bị chôn... nhầm có cái để kêu cứu. Tuy nhiên, khả năng tự biến mình thành xác chết, rồi lại tự hồi sinh thì vẫn còn là điều khiến các nhà nghiên cứu bị thu hút và phải bỏ nhiều công sức để làm sáng tỏ.
     
  2. longvy25

    longvy25 Lính mới Ketqua04.net

    Tham gia:
    6/7/12
    Bài viết:
    18
    Được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1,141
    vai ca lim ,doc song ma..........dfgerfgwefg
     

Cộng đồng Ketqua1.net